nhà văn Trần Hoài Thư, ảnh: Trần Trung Đạo

 

Ra Biển Gọi Thầm 



                 Thân tặng nhà văn Trần Hoài Thư, viết theo tên một tác phẩm của anh.


Ta ra biển gọi thầm tên đất nước 
Gọi quãng đời chìm khuất giữa cơn mê 
Đồng đội ta ơi, ai còn ai mất 
Bao người đi và bao kẻ không về 

Hai mươi năm buộc xa rời áo trận 
Ta hóa thân làm một gã học trò 
Sách vở áo cơm sáng chiều lận đận 
Trên lưng đời phỏng nặng vết âu lo 

Mưa xứ lạ nhiều đêm không ngủ được 
Nhớ anh em, bè bạn đến vô cùng 
Những nhánh sông trôi miệt mài xuôi ngược 
Biết bao giờ mới được chảy về chung 

Ta nhớ lắm những con đường lầy lội 
Những chiều hành quân vượt suối băng rừng 
Giờ ra trận cười say trên xác giặc 
Đêm âm thầm ôm mặt khóc quê hương 

Những ký ức không bao giờ trở lại 
Như bao chuyện tình dài ngắn đã phôi pha 
Những ô cửa của một thời thơ dại 
Mây phương nào từ ngàn dặm chia xa 

Ta ra biển nhìn mặt trời đỏ cháy 
Đỏ cháy lòng ta một nỗi chờ mong 
Thèm một tối cùng anh em bè bạn 
Uống cho say rồi chết giữa Sài Gòn. 
 

Trần Trung Ðạo


Nghe nhạc phẩm Ra Biển Gọi Thầm của Nguyễn Văn Thành do tác giả hát