người về phương ấy



Ta tiễn người không rơi nước mắt
Sao lòng như đã cắt trao nhau
Người về phương ấy nhiều mưa nắng
Mấy nẻo ta đi cũng dãi dầu

Đêm lái xe về trên phố lạ
Đi giữa rừng thu lá rụng đầy
Lá chết xây đời ta nấm mộ
Còn hồn xiêu lạc ở đâu đây?

Ôi mẹ, ôi cha, ôi bè bạn
Ai còn ai mất buổi tang thương
Mười mấy năm bừng con mắt mộng
Nhìn lại mình tóc đã điểm sương

Một dải ngân hà xa thấp thoáng
Sao trời hay mắt của người xưa
Cầu Ô mấy nhịp sao không thấy
Tháng bảy bây giờ đã tới chưa

Ta tiễn người ra sông biển lớn
Lòng ta suối nhỏ khóc ven rừng
Nghìn năm suối vẫn chờ con nước
Một dòng tâm sự chảy không ngưng

Tim người mang cả hai dòng máu
Vẫn chảy chung về một cố hương
Đời ta dù ngược xuôi trăm ngả
Xin hẹn về qua một nẻo đường.


Trần Trung Đạo