khóc đi em yêu dấu



Anh xin lỗi vì đã làm em khóc
Bài thơ buồn ray rứt chuyện quê hương
Mười năm lẻ anh làm thân viễn khách
Mộng làm trai bỏ lại ở bên đường

Ngày hai buổi miệt mài theo cơm áo
Thấy mình hèn như một kẻ vong ơn
Anh cúi mặt tên tội đồ sám hối
Nên mười năm cỏ mọc kín linh hồn

Đời chúng ta những cuộc đời lầm lỡ
Trọn kiếp người chỉ để gánh đau thương
Ôi tổ quốc hận thù xa cách mãi
Ôi đàn anh phản bội chắn ngang đường

Đừng khóc nữa. Mà thôi em hãy khóc
Đời chúng ta còn lại những gì đây
Chút hy vọng lập lòe trong đêm tối
Chút niềm tin không đủ sáng đêm dài

Cầm tay anh, người em anh yêu dấu
Nghe trong nhau nhịp đập trái tim mình
Trong hiu quạnh giữa chợ đời gian dối
Ít ra còn một kẻ để anh tin.
 

Trần Trung Đạo